VU LAN NHỚ MẸ
Thu đã về gió thoang thoảng chơi vơi
Con lại nhớ tiếng ầu ơ của mẹ
Lời du dương của ngày con thơ trẻ
Ghim đáy lòng buồn thu lẻ sầu chan
Lệ ướt mi dòng suối chảy dâng tràn
Tình mẫu tử cao ngút ngàn như núi
Nhớ cái thời giá rét trong mưa bụi
Những gian nan sầu lầm lũi trong tâm
Cứ thu sang trên chiếc võng mẹ nằm
Ru con ngủ tựa như nong tằm kén
Hát ầu ơ ngọt lời ru trọn vẹn
Rồi một chiều tiếng nấc nghẹn xót thương
Mẹ ra đi bao u ám niên trường
Trời xám xịt một vầng dương ngả bóng
Mẹ an giấc trên toà sen trải rộng
Chan sầu cay trả lại bóng dương trần
Tháng bảy về lòng con nguyện đáp ân
Vu lan đến trăm ngàn lần cầu nguyện
Trong thân tâm lòng tâm nguyền sám hối
Cầu Phật trời tha lỗi kiếp trần ai
Được đáp ân công báo trước Phật đài
Mong phước lộc gieo hàng dài con trẻ
Công dưỡng dục mẹ dành cho lúc bé
Cả cuộc đời tình mẫu mẹ cho con.
Cô Đỏ Quán