Tháng bảy đến cơn mưa dìu dặt
Vu Lan buồn se sắt lòng con
Bởi chăng chữ hiếu chưa tròn
Nên trong tâm khảm héo hon nỗi sầu...
Luôn ẩn hiện mãi sâu tiềm thức
Hình cha già rất mực yêu thương
Dù cho sóng gió đoạn trường
Bao năm vẫn vậy chẳng vương bụi trần
Trong giấc ngủ bao lần con thấy
Cha ngồi bên răn dạy rất nhiều
Làm người phải biết thương yêu
Biết ăn ở, biết những điều đúng sai
Nhòa mắt lệ trông hoài nơi đó
Bóng cha đâu ...chỉ có thu về
Giật mình bừng tỉnh cơn mê
Mùa Vu Lan đến ...não nề tâm can.....
Hồng Ngoãn