NỖI NIỀM CỦA MÙA THU
Tự nhủ lòng từ nay không buồn nữa
Đã mệt rồi một tim nửa nát đau
Mối tơ duyên đành câm lặng nhuốm màu
Hàng mi ướt thẫm lòng đau mị mộng
Thu hiu hắt vẫn hoài mong cuộc sống
Tận đáy lòng đầy khoảng trống cô đơn
Chẳng yêu thương cũng chẳng cả dỗi hờn
Gói phiền muộn và vùi chôn dĩ vãng
Cứ tĩnh tâm để đi cùng năm tháng
Chẳng đợi chờ chẳng hò hẹn đón đưa
Bằng lòng thôi, hãy biết đủ biết vừa
Mặc dòng đời trôi dần trong giông bão
Phút tĩnh lặng êm đềm trong vọng ảo
Trái tim hồng chẳng cao ngạo kiêu xa
Khi đã thôi không duyên nợ mặn mà
Chẳng hối tiếc những men say mật ngọt
Cô Đỏ Quán