NHỚ MÃI CHIỀU HẠ XƯA
Vẫn nhớ hoài cái buổi chiều hạ đó
Đi bên người lòng hớn hở cười tươi
Gió nhẹ du gợi kỷ niệm trong đời
Làng quê lại nhớ một người xinh xắn
Dáng tung tẩy đong đưa tà áo trắng
Nàng thanh tao môi má nắng đan cài
Đứng bên đường nàng vẫn ngóng tìm ai
Lòng xuyến xao như hoa mai chớm nở
Chợt nghe tiếng ai gọi lòng bỡ ngỡ
Dạ dâng trào bao nỗi nhớ không thôi
Ước từ lâu nay đã gặp được rồi
Niềm phấn khởi nét tinh khôi trên mặt
Hoàng hôn gọi ánh dương tà sắp tắt
Đám mây mờ như lượn nhặt vầng dương
Màn đêm buông đèn bật sáng phố phường
Bóng với hình dạo trên đường chung bước
Ánh trăng tỏ soi lòng như thấy được
Hai tâm hồn đan nhịp bước đong đưa
Một tình yêu say đắm nói sao vừa
Thì thầm hỏi bằng lòng chưa chẳng biết
Thân liễu mỏng nhớ thương đừng cách biệt
Trái tim hồng trao nhiệt huyết mơ tiên
Cả hồn tôi anh đã mãi kiếm tìm
Mùa hạ ấy vẫn còn ghim trong dạ.
Cô Đỏ Quán