Lần thứ ba tôi trở lại thăm Huế, cảm xúc của tôi vẫn dào dạt như xưa. Huế với nhiều người thì buồn tẻ và không có gì quá ấn tượng, nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn bị Huế mê hoặc bởi sự hiền hòa, chậm rãi. Với tôi, Huế thơ mộng và nhẹ nhàng, đậm chất thơ và nhạc. Huế có vẻ đẹp rất riêng mà “chẳng nơi nào có được”. Huế luôn là Huế chứ không bao giờ khoác lên mình một hình ảnh khác lạ và lai căng như nhiều thành phố khác tôi đã đi qua. Đến Huế ta có cảm giác được nghỉ ngơi. Đến Huế ta có cảm giác được lắng lại những phút giây, được đối thoại với chính mình để hiểu rằng thế nào là sống chậm, thế nào là sống gấp. Tiếp xúc với con người Huế, tự nhiên ta cảm thấy mình đằm hơn, sâu sắc hơn và dĩ nhiên là cũng có phần tinh tế hơn.
Huế có sông Hương dịu dàng và mơ mộng, có núi Ngự với bạt ngàn thông reo vi vút giữa trời xanh. Tìm hiểu về tên gọi của con sông có màu nước trong xanh như ngọc bích, tôi được biết rằng từ xa xưa, dòng sông này chảy qua rất nhiều những cánh rừng thảo mộc, nên khi tới địa phận thành phố Huế đã mang theo bao hương thơm của cỏ cây hoa lá. Người dân nơi đây đã rất thích thú và đặt luôn tên cho dòng sông này là Hương. Từ bấy đến nay, con sông mềm mại như dải lụa ấy, mặc nhiên là một biểu tượng của mảnh đất cố đô với rất nhiều thăng trầm, biến thiên của lịch sử. Khi đến với Huế, nếu ai được ngắm hoàng hôn trên sông Hương thì coi như người đó đã được thưởng thức một đặc sản của mảnh đất này.
Nắng tắt, màn đêm bắt đầu rơi xuống, đó là lúc phố thị sửa soạn lên đèn. Cầu Trường Tiền cũng được khoác lên mình một bộ trang phục với nhiều sắc màu lung linh, rực rỡ. Đêm trên dòng Hương Giang, những chiếc thuyền rồng bồng bềnh trôi trên mặt nước, vẳng lên mênh mang đôi ba điệu hò xứ Huế, vài câu hát nam ai nghe buồn man mác, khiến cho tâm hồn ta chợt bình yên, lắng lại.
Huế có Kinh thành, nơi mà chứng kiến nhiều sự đổi thay, lúc thịnh lúc suy về quyền cai trị đất nước. Ta chợt thấy mình vô cùng nhỏ bé khi đứng trước Đại Nội, những lầu son gác tía cùng các lăng tẩm đền đài uy nghiêm ghi dấu ngàn thu của các triều đại Vua chúa. Kiến trúc tinh xảo, công phu của những công trình nguy nga tốn bao sức người sức của, khiến ta có nhiều suy ngẫm về đời sống của các vương triều trong lịch sử dân tộc. Huế có quần thể di sản vật thể và phi vật thể rất phong phú, nên Huế tự hào đã được Unesco công nhận 5 di sản là Di sản văn hóa thế giới. Nổi bật nhất phải kể đến là Quần thể di tích cố đô Huế (năm 1993) và Nhã nhạc cung đình (năm 2003)...
Huế có Thiên Mụ, ngôi cổ tự hùng thiêng nằm bên bờ sông Hương với những hồi chuông còn ngân vang mãi. Biết bao tao nhân mặc khách đã phải mê đắm trước chùa Thiên Mụ và dòng sông Hương. Cũng vì thế mà hàng trăm tác phẩm nghệ thuật đã ra đời và thành danh khi viết về vẻ đẹp của địa danh này. Dọc hai bờ sông Hương, giữa một thành phố cổ kính, bạn vẫn bắt gặp những bãi cỏ xanh trải dài. Từ xưa đến nay, người dân Huế vẫn có thói quen sống gắn bó với cỏ cây, sông nước, với môi trường tự nhiên. Vì thế cho nên, không có gì lạ khi Huế còn được du khách mệnh danh là “Kinh đô vườn” với rất nhiều những khu nhà vườn nổi tiếng.
Có thể nói, con đường Lê Lợi là một trong những con đường đẹp nhất của đất cố đô. Nếu có thời gian thảnh thơi thả bộ trên con đường này để ngắm dòng sông Hương, ngắm cầu Trường Tiền và ngắm phong cảnh cỏ cây hoa lá dọc bờ sông, ta mới cảm nhận được hết sự thanh bình vốn có của cuộc sống. Các bạn cũng có thể tới thăm và chụp hình lưu niệm với hai ngôi trường cổ kính và nổi tiếng ở đây. Nằm nối liền nhau bên bờ sông Hương hiền hòa, thơ mộng, đó là trường Trung học phổ thông Hai Bà Trưng (được thành lập vào năm 1917 với cái tên nổi tiếng trước đây là trường nữ sinh Đồng Khánh) và trường Quốc học (được thành lập năm 1896, nơi mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng theo học vào những năm đầu tiên của thế kỷ 20).
Mỗi khi dừng chân ở một vùng đất mà ta thương mến, chắc chắn ai cũng muốn thưởng thức những món ăn ngon gắn liền với địa danh ấy. Huế là nơi có rất nhiều đặc sản nổi tiếng như bún bò Huế, cơm hến, bánh bột lọc, bánh ram ít, chè cung đình, nem lụi ... Là đất cố đô nên ẩm thực ở Huế thường đậm chất cung đình. Những món đặc sản ấy hầu hết được chế biến cầu kỳ, kỹ lưỡng, lại được thưởng thức trong cảnh sắc thanh tịnh, bình yên nên sẽ làm hài lòng bất cứ thực khách nào khi ghé chân đến thăm mảnh đất kinh kỳ.
Nếu một ngày nào đó bạn cảm thấy ngột ngạt với cuộc sống xô bồ, với tiếng ồn và khói bụi, hãy đến ngay với Huế bạn nhé. Huế chính là mảnh đất thân thương có thể chữa lành những cảm xúc đang vỡ vụn trong bạn. Huế luôn cuốn hút bởi sự huyền bí và quyến rũ, hệt như một cuốn sách hay mà ta đang đọc dở dang. Huế vừa quen, vừa lạ, phảng phất chút buồn đấy nhưng lại thân thiện, cởi mở và làm say đắm lòng người. Hoặc nếu bạn là một người thường hay đau đáu về những hoài niệm, khi một lần đặt chân đến Huế, chắc chắn bạn sẽ bị vấn vương bởi nét “dịu dàng pha lẫn trầm tư”. Và dĩ nhiên, bạn sẽ luôn mong có ngày sớm gặp lại Huế, bởi bạn chợt nhận ra rằng, mình đã trót lỡ thương Huế ... chẳng rõ từ khi nào.
Bài và ảnh: Dương Hùng