CHỊ CHỒNG TÔI - Thơ: Trịnh Bích Lộc

 
CHỊ CHỒNG TÔI - Thơ: Trịnh Bích Lộc

CHỊ CHỒNG TÔI

Chị chồng tôi đã ngoài tuổi sáu mươi
Đã nhiều lần đắm mình vào tủi cực
Vất vả sớm hôm, canh khuya thao thức
Mà trên môi vẫn luôn nở nụ cười
Chữ hiếu luôn tròn đối với chị tôi
Trách nhiệm đôi bên gia đình cha mẹ
Đối với các em chị luôn nhỏ nhẹ
Dịu dàng sẻ chia những lẽ phải trên đời
Chị gái chồng tôi nhân hậu rạng ngời
Mỗi khi mang trên mình chiếc áo Blouse trắng
Đối với bệnh nhân chị ân cần, lo lắng
Cứu giúp bao người qua cảnh hiểm nguy
Chị gái chồng tôi chân vẫn bước đi
Dù bão dông hay giữa trời đêm tối
Dẫu cả khi đường mưa trơn lầy lội
Vẫn một lòng tin ngày mới xoá đêm tàn....
Khi một mình trước vất vả  gian nan
Luôn bình tĩnh giữa muôn vàn sóng gió
Vượt qua bao nhọc nhằn gian khó
Hứng lòng tay để đón nhận yêu thương
Như cánh đại bàng vượt sóng giữa trùng dương
Bươn chải kiếm tìm bình yên và hạnh phúc
Như dòng sông lúc trong khi đục
Chị vẫn tảo tần vun vén lo toan
Chắt chiu tiền lương khéo léo chu toàn
Phần lo cho con, phần lo cho cha mẹ
Chị với tôi rất rõ ràng một lẽ
Chỉ là người dưng, chẳng máu mủ ruột già
Nhưng tôi vẫn coi chị cùng mẹ, cùng cha
Và luôn luôn bày tỏ lòng kính mến 
Viết về chị đến bao giờ cho hết  
Bút cạn mực rồi giấy đã sang trang 
Nghĩ về chị tôi rơi lệ từng hàng
Bởi cảm thấy mình mãi luôn nhỏ dại 
Nếu có kiếp sau vòng luân hồi trở lại
Tôi muốn mình có một điều ước nhỏ thôi
Chị vẫn mãi là chị gái chồng tôi!

Trịnh Bích Lộc

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn