VINH QUANG NGƯỜI CHIẾN SỸ - Thơ: Bảo An

VINH QUANG NGƯỜI CHIẾN SỸ - Thơ: Bảo An

Những người lính năm xưa và hôm nay
Luôn gánh trên vai vinh quang và trách nhiệm
Với nước, với dân, thời bình, thời chiến
Giữ vững biên cương, vùng biển, khoảng trời

Xưa cha ông ta dựng chiến lũy khắp nơi
Chặn ngăn kẻ thù, đánh tan quân xâm lược
Lớp lớp cháu con vững vàng tiếp bước
Theo những dấu chân anh bộ đội Cụ Hồ
 
Đời lính thời bình đâu phải nên thơ
Như một số người vẫn thường suy nghĩ
Nắng cháy thịt da các anh đâu có nghỉ 
Mưa gió dầm dề cũng chẳng thể ngơi tay

Rèn luyện, hành quân canh gác đêm ngày
Lặng lẽ luyện ôn thuấn nhuần chính trị
Hiện đại, chính quy sẵn sàng trong suy nghĩ
Mãi mãi tự hào mình chiến sĩ  - quân nhân

Sản xuất tăng gia các anh vẫn chuyên cần
Những luống rau xanh, những đàn lợn béo
Dấu chân các anh đã in hình muôn nẻo
Nơi đồng bào chờ, khi Tổ Quốc gọi tên

Thủy điện Rào Trăng các anh đã đến liền
Bão lũ Quảng Bình các anh nhanh tiến tới
Dịch ở Miền Nam không đợi dân mong mỏi
Trọn nghĩa vẹn tình cá nước quân dân

Vì cuộc sống yên bình các anh đã quên thân
Lặng lẽ hy sinh chẳng phải thời lửa đạn
Nước mắt người thân các anh đã cạn
Ám ảnh trên đầu vành khăn trắng con thơ

Tổ Quốc ghi công, nhân dân mãi tôn thờ
Những liệt sỹ gọi tên chung “chiến sỹ
Bao người lính hôm nay mãi vững vàng, bền bỉ
Mang trên mình những trách nhiệm – vinh quang.
                          Bảo An


Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn